Thẩm Đống lắc đầu, nói: “Chỉ có mười ba người thôi, không có ngoại lệ, toàn bộ đều là đến từ giới giải trí. Chủ yếu bọn họ muốn tìm cho mình một hậu thuẫn. Mặt khác mười bảy người còn lại hoàn toàn là vì kiếm thêm một chút thu nhập, bởi vì ta đồng ý với bọn họ chỉ cần bọn họ sẵn sàng tham gia cuộc thi này, dù cho đạt thứ hạng như thế nào đi nữa, ta đều sẽ cho bọn họ ít nhất năm vạn phí vất vả. Ha ha, nói thật, ta rất bội phục những cô gái không vì tiền mà động lòng.”
Giản Áo Vĩ uống một ngụm rượu vang đỏ, nói: “Coi như ngươi vẫn còn chút lương tâm.”
Thẩm Đống sâu kín nói: “Từ ngày ta tham gia Hồng Hưng, lương tâm của ta đã bị chó ăn mất rồi, thứ duy nhất còn lại là giới hạn đạo đức làm người.”
Giản Áo Vĩ nhìn anh thật sâu, nói: “Trên thương trường không biết có bao nhiêu đại nhân vật vì kiếm tiền, ngay cả giới hạn đạo đức làm người cũng đánh mất. Ngươi vẫn còn thừa một ít đã tốt lắm rồi.
Thẩm Đống nói: “Ngài xác định là ngài đang an ủi ta chứ không phải đang mắng ta phải không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây