Thẩm Đống gật đầu, nói: “Đúng vậy. Hải Đường tiểu thư, nếu ngươi họ Hải, không biết ngươi quan hệ gì với Hải Ngạn – lão đại bang Đông Hồ không?”
Hải Đường nói: “Đó là cha ta.”
Thẩm Đống nói: “Có con gái oai hùng hiên ngang như ngươi, Hải Ngạn tiên sinh thật là may mắn. Hải Đường tiểu thư, đại ân không lời cám ơn nào bày tỏ hết được. Đây là danh thiếp của ta, sau này nếu ngươi gặp khó khăn gì ở Hồng Kông, có thể trực tiếp liên lạc với ta. Mặc kệ Thẩm Đống ta có thể làm được hay không, ta nhất định toàn lực ứng phó.”
Hải Đường nhận danh thiếp, cất đi, nói: “Ta nhớ rồi. Thẩm tiên sinh, ta còn có việc, đi trước.”
Thẩm Đống nói: “A Hoa, tiễn Hải Đường tiểu thư hộ ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây