Hai tiếng sau, Thẩm Đống đưa Thái Tử hơi ngà ngà say lên xe, sau đó quay đầu nhìn Trần Hạo Nam, hỏi thẳng: “A Nam, có phải ta đã trở thành một Tịnh Khôn thứ hai trong lòng Tưởng tiên sinh không?
Trần Hạo Nam sửng sốt, nói: “Đống ca, tại sao ngươi lại nói như vậy?”
Ánh mắt Thẩm Đống như đã hiểu hết, nói: “Tưởng tiên sinh có tiền có thế có năng lực, cũng có thủ đoạn, vấn đề duy nhất là hắn quá coi trọng quyền lực, lòng dạ có hơi hẹp hòi, chẳng nghĩ cho ai khác ngoài mình. Khi Tịnh Khôn chết, Tưởng Thiên Sinh đã vô cùng dè chừng ta, hiện giờ chỉ e là đã coi ta như cái gai trong mắt rồi.”
Trần Hạo Nam nuốt khan nói: “Đống ca, chắc ngươi nghĩ nhiều rồi.”
Thẩm Đống cười ha ha, nói: “Ngươi chắc là do ta nghĩ nhiều chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây