Lúc trước, khi xem tới đoạn này, Thẩm Đống không biết nên nói gì về trình độ của biên kịch.
Vương Bảo có một hai vạn đàn em dưới trướng, hắn ta sẽ ngu ngốc mạo hiểm tính mạng đi solo với Mã Quân ư, đây không phải là chuyện vô nghĩa sao?
Điện ảnh là điện ảnh, hiện thực là hiện thực, Thẩm Đống không tin Vương Bảo sẽ ngốc đến trình độ này.
“A lô, Thẩm tiên sinh cho ngài một tin tức mới, Vương Bảo vừa bị bắt rồi.”
Nhận được điện thoại của Mạnh Ba, Thẩm Đống nhướng mày, nói: “Mạnh tiên sinh, tin tức của ngài thật nhanh nhẹn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây