“Bịch!”
Chung Hải sợ đến mặt mày trắng bệch, đầu gối khuỵu xuống, quỳ rạp xuống đất, nói: “Đại ca, chúng tôi không biết nhìn người. Xin ngài rộng lượng bỏ qua cho chúng tôi.”
Các tên côn đồ khác cũng vứt bỏ đao trong tay, run rẩy quỳ xuống.
Phong Vu Tu kinh ngạc, chưa bao giờ thấy đám côn đồ nào mềm yếu như vậy, thật là mất mặt giang hồ.
Cao Tấn hỏi: “Xử lý thế nào?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây