Bạch Cẩm lượn lờ đi tới Mạnh Bà Đình, có một lão bà ngồi trong đình, bên cạnh đặt một cái thùng to, trong chiếc thùng ấy có nước canh liên tục bay ra và chảy vào từng chiếc bát màu xám bên ngoài. Nước canh lấy mãi không hết, dùng mãi không cạn.
Bạch Cẩm đi tới trước Mạnh Bà Đình rồi chắp tay thi lễ: “Bái kiến nương nương!”
Mạnh Bà mở mắt, giọng nói khàn khàn: “Sao ngươi lại tới đây?”
Bạch Cẩm đứng thẳng người rồi bước nhanh vào trong Mạnh Bà Đình, vừa đấm vai cho Mạnh Bà vừa tươi cười nói: “Lâu rồi ta không tới Địa Phủ, lo nương nương buồn chán nên ta tới thăm nương nương.”
“Ha ha!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây