Vẻ mặt Khổng Tuyên nghiêm nghị, hắn bày ra dáng vẻ làm việc công và nói: “Vũ Dực Tiên, ngươi đưa vị Long tộc này đến Long Cung, giải thích rõ đầu đuôi chuyện này, tránh cho Long tộc cảm thấy chúng ta ỷ thế hiếp người.”
Vũ Dực Tiên cười ha hả: “Vâng!”
“Đừng, các ngươi không thể bắt ta, ta không muốn trở về Long Cung.” Ngao Quảng nhảy lên và hét lớn.
Vũ Dực Tiên đi về phía Ngao Quảng và nói: “Ta đưa ngươi về nhà, không phải bắt ngươi.”
Làm sao ta có thể để lão đầu tử nhìn thấy dáng vẻ này của mình được, hắn không cười chết ta mới lạ? Trong nháy mắt, thân ảnh của Ngao Quảng co lại, sau đó chạy về phía đáy biển.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây