Bạch Cẩm chắp tay thi lễ, mỉm cười lên tiếng: “Chúc mừng đạo hữu nhóm ra nhân đạo sơ hỏa. Nhân đạo bất diệt, mồi lửa không tắt.”
Toại Nhân Thị nghiêng đầu nhìn hắn, bình tĩnh cất lời: “Ta không thể nhìn thấu ngươi, rốt cuộc ngươi là ai? Nhân tộc không có cường giả như ngươi mới phải.”
Đại hán để râu quai nón cũng quay sang nhìn Bạch Cẩm, vội vàng bò dậy, ánh mắt tràn đầy cảnh giác.
Trên người Bạch Cẩm chợt lóe sáng, hắn trở lại dáng vẻ vốn có: bạch y bay phấp phới giữa núi rừng, khí chất siêu phàm, không nhiễm bụi trần.
Toại Nhân Thị cuống quít bái lạy, kích động hô: “Bái kiến Thánh sứ!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây