Ánh mắt Thông Thiên hơi hoảng hốt, phảng phất như vừa nhìn thấy hai bóng người đứng bên cạnh Bạch Cẩm, một người là đại huynh, một người là nhị huynh, tất cả đều nhìn hắn trìu mến.
Thông Thiên bật cười thành tiếng, lắc đầu cảm khái nói: “Bạch Cẩm, ngươi là người thứ ba dám nói ta sai rồi, đứng lên đi!”
Bạch Cẩm ngẩng đầu hỏi nhỏ: “Sư phụ, người không giận nữa sao?”
“Không giận nữa.”
Bạch Cẩm lập tức đứng dậy rồi chạy vụt lên trên, thuần thục đặt mông ngồi xuống bậc thềm dưới ghế ngồi, hắn cười hì hì hỏi: “Sư phụ, người nói đệ tử là người thứ ba? Vậy hai người còn lại là ai?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây