Bạch Cẩm lắc lắc đầu rồi quan sát xung quanh, hắn đang ở chỗ nào đây?
Đột nhiên ánh mắt Bạch Cẩm chững lại, hắn nhìn thấy Thông Thiên giáo chủ trên chủ vị bèn cười ngượng ngùng vẫy tay nói: “Hi! Sư phụ, người còn chưa ngủ sao?”
Thông Thiên nở nụ cười nửa thật nửa giả: “Giỏi thật đấy! Còn học được trò bỏ nhà đi trốn rồi cơ.”
Bạch Cẩm lồm cồm bò dậy, hắn quỳ gối trên bồ đoàn khóc lóc kể lể: “Sư phụ, trở về rồi, cuối cùng đệ tử cũng đã trở về rồi! Người có biết những ngày qua ta đã sống như thế nào không? Phải nằm màn trời chiếu đấtt, bị yêu ma đuổi giết, bị Vu tộc lùng tìm, rời khỏi người thì đệ tử mới biết bản thân không thể sống một mình được! Ta sai rồi, ta thật sự sai rồi, đệ tử sai thật rồi sư phụ!”
“Màn trời chiếu đất?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây