Lão đạo gật đầu mỉm cười, trong lòng không còn gì để nói. Thì ra ngươi dựa theo suy nghĩ dù sao cũng rảnh rỗi, ta còn tưởng ngươi thật sự biết cách ngưng tụ đại thế nhờ vào thiên địa. Haiz, tại mình diễn kịch quá giỏi, hắn hoàn toàn không đoán được mình là ai. Ngốc như vậy đúng là giống Thông Thiên như đúc.
Bạch Cẩm cũng mặt mày tươi cười. Cái gì mà đoàn kết hợp tác, cái gì mà lực lượng mạnh nhất của Ma Giới, rõ ràng là sư gia ngươi vừa mới bịa ra. Nhưng sư gia nói có thể thì nhất định có thể làm được. Mình diễn kịch quá giỏi, xứng đáng nhận được một chiếc cúp tượng vàng, sư gia không hề phát hiện ra mình đã biết hắn là sư gia.
Ngọc Lâu lão đạo đứng dậy, cười ha hả nói: “Đạo hữu phải chuẩn bị cho Ma Đạo đại hội đệ nhất thiên hạ, chắc chắn sau này sẽ vô cùng bận rộn. Bần đạo không ở lại thêm nữa, định rời đi luôn, bây giờ xin cáo từ đạo hữu.”
Bạch Cẩm sửng sốt, sư gia phải đi? Hắn vội vàng đứng dậy, cuống quít gọi: “Đạo hữu dừng bước.”
Ngọc Lâu lão đạo cười sang sảng: “Đạo hữu đừng níu giữ, ngày khác gặp lại trên giang hồ. Tuy lão đạo rời đi, nhưng lão đạo vẫn có thể chứng kiến khoảnh khắc giáo chủ nổi tiếng khắp Ma Giới.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây