“Phụt!' Huyễn Đào Ma Tôn che ngực, loạng choạng lùi về sau vài bước, ánh mắt khó giấu vẻ khó tin.
Ngọc Lâu lão đạo đứng thẳng người, buông lời cảm khái: “Sau khi bị thương, xương cốt không khỏe nữa! Suýt thì bị vướng cỏ vấp ngã.”
Hắn đá bay sợi dây leo dưới chân, sau đó thong dong đi vào trong.
Chốc lát sau, lão đạo ra khỏi đại điện, trông thấy Huyễn Đào Ma Tôn đang lau máu tươi bên mép. Hắn ngạc nhiên hỏi: “Đại nhân, ngài bị làm sao thế? Sao trông sắc mặt ngài không tốt lắm.”
Huyễn Đào Ma Tôn xua tay, gắng gượng nở nụ cười: “Không sao, tại hôm qua ta không nghỉ ngơi đàng hoàng. Chúng ta đi nhanh lên, đừng để giáo chủ chờ sốt ruột.” Hắn lập tức xoay người đi về phía trước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây