Hôn Nhân Ngọt Ngào Giới Giải Trí [Showbiz]

Chương 1:

Hết Chương Chương Tiếp

Giản Ninh không ngờ rằng bản thân vẫn có thể nhìn thấy ánh mặt trời của ngày hôm sau.

Lúc đó, cô đang quay một cảnh võ thuật, vào vai một nữ Cẩm Y Vệ có võ nghệ cao cường, bay qua bay lại trên dây cáp treo. Với nhiều năm kinh nghiệm bị treo lơ lửng, cô có thể chắc chắn rằng khi đó khoảng cách từ mặt đất đến vị trí của mình ít nhất là năm mét.

Khi sợi dây cáp thép đứt, cô rơi xuống và đập đầu xuống đất, thời gian rơi không quá ba giây. Khoảnh khắc chạm đất, cô thậm chí còn nghe thấy âm thanh vỡ vụn vang lên từ hộp sọ của mình.

Suy nghĩ duy nhất trong đầu cô lúc đó là ông trời thật quá bạc bẽo với cô. Vất vả phấn đấu suốt nửa cuộc đời, cuối cùng cũng đến ngày định rút lui khỏi ngành giải trí để tận hưởng cuộc sống an nhàn giàu sang, vậy mà ngay giây phút quan trọng nhất, cô lại rơi xuống thê thảm như thế này.

Thật đúng là nát xương tan thịt.

Nhưng nhìn vào tình hình bây giờ, cô vẫn chưa chết. Những ngày tháng tốt đẹp vẫn chưa kết thúc.

Giản Ninh may mắn nở một nụ cười.

Nhưng ngay khi cô ngồi dậy từ trên giường bệnh, cảm giác không đúng lắm bỗng dâng lên.

Rất không đúng!

Giường bệnh bên trái, một bà lão bó bột cánh tay trái đang nhai hạt dưa, mắt dán chặt vào một màn hình giống như tivi, chăm chú theo dõi gì đó.

Giường bệnh bên phải, một cô gái trẻ đang cầm một vật kim loại hình chữ nhật màu vàng áp vào tai, nói chuyện liên tục. Trông có vẻ giống như một chiếc điện thoại di động loại lớn.

Mình đang mơ à?

Giản Ninh nhắm mắt lại, định nằm xuống tiếp, thì cạch, cửa phòng bệnh mở ra.

Cô ngước mắt nhìn lên, thấy một người phụ nữ bước vào. Nói chính xác hơn, đó là một người phụ nữ đã có tuổi, vóc dáng gầy nhỏ, khoảng năm mươi tuổi, gương mặt nhỏ nhắn, nhưng ngũ quan vẫn còn thấp thoáng vẻ đẹp của thời trẻ.

Người phụ nữ trung niên này cũng nhìn thấy cô, sắc mặt liền biến đổi liên tục. Khi Giản Ninh còn chưa kịp phản ứng, bà ta đã bất ngờ lao đến, giữ chặt vai cô rồi ra sức lắc mạnh.

“Con bé vô lương tâm này, cuối cùng cũng chịu tỉnh rồi à? Mẹ đây đã lo lắng cho con bao lâu nay, con có biết không? Nếu biết con chẳng ra gì như thế, năm đó mẹ còn sinh con làm gì chứ?”

“Con đúng là đồ vô dụng, bị ức hiếp thì về nhà tìm mẹ đi chứ! Năm đó cha con mất sớm, một mình mẹ vất vả nuôi lớn mấy anh chị em nhà con, vừa làm cha vừa làm mẹ. Vất vả lắm mới nuôi con khôn lớn, con còn chưa báo hiếu mẹ mà đã muốn chết rồi, sao con không chết quách cho rồi luôn đi hả?!”

“À… à…” Dì… Giản Ninh bị lắc đến mức không thở nổi, mắt tối sầm, lập tức ngất xỉu.

Lúc này, người nhà bệnh nhân trong phòng mới bừng tỉnh, nhanh chóng kéo bà ấy ra, rồi cuống quýt chạy ra ngoài gọi bác sĩ.

“Bác sĩ, mau lên! Có người ngất rồi!”

Lần tiếp theo tỉnh lại, Giản Ninh không còn suy nghĩ lung tung như một kẻ ngốc nữa. Cô bình tĩnh ngồi trên giường, sắc mặt vô cảm nghe người phụ nữ kia tiếp tục lải nhải.

Bà ấy vừa gọt táo vừa lườm nguýt cô.

“Sao con lại vô dụng như vậy hả? Nói chết là đòi chết ngay, giờ thì chết cũng không chết được, lại còn tự chuốc lấy đau đớn! Để mẹ nói cho con biết, lần này tiền viện phí cũng chẳng ít đâu, trong tài khoản của con chẳng còn bao nhiêu đâu đấy. Lần sau nếu con còn dám nghĩ quẩn nữa, mẹ cũng mặc kệ con luôn! Muốn chết thì cứ chết đi, mẹ xem như chưa từng sinh ra đứa con như con!”

“Cái thằng mặt trắng đó, ngay từ đầu mẹ đã nói là không đồng ý rồi, vậy mà con cứ khăng khăng đòi ở bên nó. Thằng đàn ông đó, chỉ cần liếc mắt một cái mẹ đã biết ngay là kẻ không có trách nhiệm. Giờ thì thấy chưa? Chỉ cần gặp được đàn bà có tiền là nó lập tức đá con ngay.”

Hết Chương Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️