Tiêu Dật chạy trốn nửa canh giờ mới dừng lại ở nơi nào đó trong rừng yêu thú.
“Phụt.” Mới vừa từ không trung đáp xuống, hắn đã phun ra một ngụm máu tươi.
Một quyền trước đó của Mộ Dung Khắc hiển nhiên đã làm hắn bị thương nặng.
“Nửa bước Phá Huyền quả nhiên lợi hại.” Tiêu Dật cắn răng, vội vàng ngồi xuống chữa thương.
Rừng yêu thú rộng lớn như vậy, không quản là ai ở bên trong cũng giống như hạt muối bỏ biển.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây