Gào...
Con hồn thú trước mặt Tiêu Dật phát ra một tiếng gầm yếu ớt, trong tiếng gầm mang theo sự hoảng hốt và sợ hãi rõ rệt.
Tiêu Dật lạnh nhạt gật đầu: “Yên tâm, ta thả ngươi rời đi.”
Hắn vung tay áo, những lưỡi kiếm ánh sao xung quanh lập tức tan biến.
Con hồn thú kia giống như trút được gánh nặng, vội vàng bỏ chạy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây