“Ồ, khi nãy hình như ta nghe thấy tên tạp nham nào đó đòi phế Trần Tinh công tử.”
Dư An thấy Tiêu Dật bị đánh bay phun ra máu tươi liền cười lạnh.
Gia chủ Dư gia cũng bật cười khinh thường: “Cũng chỉ có thứ phế vật không tự lượng sức mình mới dám nói năng ngông cuồng như vậy, chủ yếu là muốn tăng thêm chút tiếng thơm cho mình thôi.”
“Dù sao thì khiêu chiến thiên kiêu mười tám phủ không phải chuyện mà người bình thường có thể dễ dàng gặp được.”
Hai người dí dỏm cười nói, thế nhưng chỉ một giây sau âm thanh của bọn họ đã phải im bặt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây