“Khụ.” Thanh Lân vừa nói vừa ho ra một ngụm máu đen.
“Ngươi câm miệng đi.” Tiêu Dật trầm giọng nói: “Ta sẽ nhanh chóng giải độc cho ngươi.”
“Không sao.” Thanh Lân lắc đầu, cười khẽ.
Giờ phút này Thanh Lân hiển nhiên đã bị thương nặng, thậm chí có nguy hiểm tới tính mạng, nhưng hắn vẫn không hề lo lắng, ngược lại còn có tâm tư đùa giỡn.
“Còn cười, ngươi không sợ chết à?” Tiêu Dật nhíu mày, nhanh chóng cảm nhận cơ thể Thanh Lân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây