Kế tiếp bọn họ sẽ xử lý mọi chuyện như thế nào thì với cấp bậc của Chân Minh Châu vẫn cần phải bảo mật.
Sau cuộc họp xuyên đêm, trong nhiều phương án hai bên rốt cuộc cũng chọn ra được phương án giải quyết thích hợp. Đã gần rạng sáng Vu Thanh Hàn vẫn chưa rời đi, anh ngồi trong sân cảm thụ từng cơn gió nhẹ thổi qua.
Thời tiết tháng 5 không lạnh cũng không nóng, nhưng Vu Thanh Hàn lại cảm thấy đầu óc vô cùng thanh tỉnh.
“Giáo sư?” Chân Minh Châu khoác một chiếc áo choàng to, tóc rũ xuống vai. Vu Thanh Hàn nhìn cô, lên tiếng hỏi: “Sao cô lại thức dậy rồi?”
Chân Minh Châu nhoẻn miệng cười: “Tôi vẫn luôn không ngủ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây