Chân Minh Châu không lái xe mà tản bộ xuống núi, cô vừa đi vừa gọi video cho ba Chân để khoe khoang.
“Ba, hôm nay con gửi hương xuân thì nhất định ngày mai sẽ nhận được, lúc đó ba nhớ làm ăn liền nha. Đây là hương xuân thuần thiên nhiên, bây giờ còn tươi mới nhưng qua vài ngày nữa sẽ không ngon.”
Trong màn hình điện thoại, gương mặt ba Chân mang theo nụ cười hàm hậu đáp ứng Chân Minh Châu.
Ba Chân tươi cười hỏi: “Thực phẩm thuần thiên nhiên là quá tốt rồi. Đúng rồi con gái, mấy ngày nay việc kinh doanh như thế nào? Homestay của chúng ta cũng không phải đứng đầu trong khu, có thể sống tạm là được rồi, con cũng đừng quá nhọc lòng, điều quan trọng nhất là con cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc.”
Chân Minh Châu: “Cái này con hiểu, con là người sẽ vì tiền mà làm khó bản thân sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây