Nguyên Tuấn: “Tôi không phải là người làm ăn buôn bán, thân phận tôi có chút đặc biệt. Những người truy sát tôi tự xưng là cướp, nhưng tôi hoài nghi là do các vị huynh trưởng phái người đuổi giết tôi.”
Nguyên Tuấn hiểu được Chân Minh Châu vốn dĩ không tin hắn là người làm ăn buôn bán. Nghĩ lại cũng đúng, vì đây chính là tiên cô mà, dù sống ẩn cư và không biết lai lịch thật sự của hắn là hoàng tử thì vẫn rất tinh tường.
Nguyên Tuấn tiếp tục nói: “Tuy rằng bọn họ tự xưng là cướp nhưng chỉ nhắm vào mỗi mình tôi, không làm hại đến người dân. Hơn nữa hiện tại cuộc sống người dân khó khăn cũng không có gì đáng giá để cướp.”
Tiên cô thật sự là một người tốt, lại rất thiện tâm, toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho dân chúng, sợ người dân gặp phải tai họa.
Chân Minh Châu không biết người trước mắt lại suy nghĩ nhiều đến vậy, cô hỏi: “Vậy anh...” Nhất thời cô thật sự không biết hình dung như thế nào về việc này. Cô đã gặp qua anh em tranh giành tài sản, nhưng chưa từng thấy qua anh em muốn hại chết đối phương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây