Chân Minh Châu quy đổi rồi tính toán giá phòng cùng với ba bữa ăn nói: “Nếu anh không ăn cơm thì một hạt dưa vàng có thể ở bảy ngày, còn nếu ăn cơm thì bốn ngày.”
Cô thành thật nói: “Anh bị thương nặng như vậy thì cần mọi thứ tốt hơn một chút, tôi thu như vậy cũng không quá nhiều.”
Nguyên Tuấn đang suy nghĩ xem mình có thể đưa ra thứ gì. Nghĩ đi nghĩ lại thì hiện giờ hắn cũng chỉ còn lệnh bài hoàng tử. Đang nghĩ xem không biết mình có nên đưa cho tiên cô lệnh bài hoàng tử hay không thì chợt nghe tiên cô lên tiếng.
“Bây giờ như thế nào?”
Nguyên Tuấn đờ đẫn nhìn Chân Minh Châu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây