Hắn dường như không biết các vật dụng này, nhưng lại cảm nhận được giá trị tồn tại của nó. Chỉ cần lấy ra một trong những vật dụng này cũng đều là thứ người khác cực kỳ trân quý.
Thậm chí lúc này Nguyên Tuấn rất muốn cảm ơn các hoàng huynh của hắn. Tuy rằng không biết ai sai người ám sát hắn, nhưng nếu không nhờ lần ám sát này thì hắn đã không có dịp đến nơi thần kỳ như vậy, còn gặp được tiên cô.
Nơi này không chỉ thần kỳ mà tiên cô còn rất xinh đẹp.
Nguyên Tuấn nghiêng đầu nhìn về phía Chân Minh Châu, lúc này Chân Minh Châu cũng lau tay, nhìn về phía người đàn ông bị thương, kéo một chiếc ghế dựa ngồi đối diện hắn với tư thế “hỏi cung”, lên tiếng: “Chúng ta nói chuyện một chút đi. Tôi muốn biết anh là ai, đến từ nơi nào?”
Nguyên Tuấn kéo kéo quần áo khoác trên người, nói: “Tôi gọi là A Cửu, đến từ kinh thành. Tôi đến đây làm ăn buôn bán thì gặp phải cướp bóc. May mắn được tiên cô cứu giúp.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây