Chân Minh Châu rất vui vẻ khi chung đụng với Lý Quế Hoa, con người sợ nhất chính là nói chuyện với những người ngang bướng hồ đồ, thiếu hiểu biết, thế nhưng Lý Quế Hoa lại không phải người như vậy. Cô ấy tự biết mình không có kiến thức, nên rất biết lắng nghe và tiếp thu ý kiến của người khác.
Kỳ thật người ngu ngốc không đáng sợ, đáng sợ nhất là những người tự cho mình là thông minh.
Chân Minh Châu: “Đến lúc mọi người rời đi, tôi sẽ đưa mọi người một ít thuốc viên mang về cho mấy đứa nhỏ trong nhà uống. Tốt nhất là nên uống vào buổi tối. Trên cơ bản loại thuốc sổ giun này mỗi năm vào mùa xuân đều phải uống một lần. Không cần biết cơ thể có thấy khó chịu hay không cũng phải uống thuốc.”
Lý Quế Hoa vô cùng kích động: “Cảm ơn cô, thật sự thật cám ơn cô, đại ân đại đức của cô tôi không có gì báo đáp…”
Chân Minh Châu: “Không cần phải nói như vậy, có thể gặp được nhau chính là duyên phận.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây