Chuyến đi này của Chân Minh Châu đúng là vô cùng gian khổ.
Tuy đường xá gian khổ, nhưng mọi việc diễn ra khá suôn sẻ. Lần này bọn họ đến ngoại trừ việc giúp đỡ người khác còn thu được không ít thứ tốt, càng quan trọng hơn là Vu Thanh Hàn đã chụp rất nhiều ảnh chụp. Đây là việc quan trọng nhất.
Điều quan trọng nhất đối với bọn họ là muốn biết rõ rốt cuộc địa phương này là như thế nào. Mọi người cũng không lưu tại trong thôn, thẳng một đường trở về. Nhưng chưa đi được bao xa liền nghe được có tiếng gì đó vang lên, bọn họ trao đổi ánh mắt với nhau, Túc Ninh rút nhuyễn kiếm trên tay ra, bất cứ lúc nào trên cổ tay anh cũng có mang “vòng tay”, nhưng vòng tay này lại chẳng phải phụ kiện thông thường.
Anh nhìn về hướng phát ra tiếng nói, liền cảm giác được âm thanh ngày càng lớn hơn một chút, Túc Ninh lớn tiếng quát: “Đi ra.”
Mấy người cũng dừng lại, tiếng hét lớn của Túc Ninh khiến bụi cây khẽ nhúc nhích, sau đó có bốn đứa nhỏ chui ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây