Chân Minh Châu cảm thấy có gì đó không đúng, sao chỗ cô lại biến thành trung tâm môi giới và giới thiệu việc làm vậy.
Cẩn thận suy nghĩ một chút thì thật đúng là kỳ quái, nhưng cô cảm thấy nếu Quan Hân thật sự đồng ý với lời đề nghị của Bạch Viễn thì cũng không phải là chuyện xấu. Nếu cô ấy vượt biển đến Đại Đường, thì không cần nói đến việc lòng người nham hiểm khó dò, chỉ cần nghĩ đến đường xá xa xôi, lênh đênh trên biển nếu gặp phải sóng to gió lớn thì có thể mất mạng. Vì thế, dù như thế nào thì việc đến Đại Đường cũng rất nguy hiểm, như vậy còn không bằng lựa chọn con đường tốt hơn - đó là rời đi cùng Bạch Viễn, biết đâu về sau cuộc sống sẽ có chuyển biến tốt đẹp hơn.
Tuy Chân Minh Châu nghĩ vậy nhưng cũng không tuỳ tiện phát biểu ý kiến.
Cô cũng nhìn ra Quan Hân là một người rất quyết đoán, người như vậy thì không cần người khác phải nói gì nhiều.
Quan Hân đáp ứng sẽ suy xét, nên bọn họ liền nói đến chuyện khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây