Mặc dù không biết các chuyên gia tâm lý đánh giá như thế nào về Túc Ninh, nhưng Chân Minh Châu cảm thấy dường như Túc Ninh thiếu thốn tình cảm, theo cô quan sát thì anh không thích ở một mình. Là người lớn lên trong một gia đình đơn thân, nên Chân Minh Châu có thể hiểu được cảm giác của anh.
Cô bước lên vỗ bả vai Túc Ninh, nói: “Đừng khó chịu, sau này anh cứ ở lại đây, ở lại đây cũng tốt.”
Cô bẻ ngón tay đếm: “Tôi không biết người ở những nơi khác như thế nào, nhưng những người ở đây đều rất tốt. Anh xem, trưởng thôn Triệu - cũng chính là chị họ của anh là một người tốt. Còn có Trương Vũ, anh hẳn là đã gặp qua đúng không? Chính là người mang mắt kính. Tuy anh ta là người kiệm lời, nhưng cũng rất nhiệt tình, là một người vô cùng yêu thích gấu trúc. Ở chỗ tôi từng xuất hiện một chú gấu trúc khiến anh ta thần hồn điên đảo, người trong thôn đều nghĩ anh ta yêu thầm tôi… nhưng ai có thể nghĩ đến gấu trúc mới là tình yêu của anh ta.”
“Gấu trúc?”
Chân Minh Châu: “Chỗ anh gọi nó là thiết thú.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây