Cô ấy do dự một chút, tự mình xách tay nải lên, sau đó lấy hết can đảm mở cửa phòng.
Ngay khi Quan nương tử vừa mở cửa phòng thì Túc Ninh đã phát hiện, người như anh vốn dĩ rất cẩn trọng, chỉ cần một chút gió thổi cỏ lay anh đều không bỏ qua. Vì thế khi Quan nương tử làm ra một hành động nhỏ, tự nhiên anh liền phát hiện.
Chân Minh Châu: “Cô ấy đi ra?”
Chân Minh Châu nghe Túc Ninh báo lại tình hình ở chỗ Quan nương tử thì vô cùng kinh ngạc.
Nhưng điều khiến họ ngạc nhiên hơn nữa là Quan nương tử không hề lẻn ra cổng chính rồi rời đi, mà ngược lại là âm thầm đi đến trước cửa phòng khách vẫn còn sáng đèn, thông qua lớp kính trong suốt nhìn vào bên trong, sau đó duỗi tay nhẹ nhàng gõ cửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây