Chân Minh Châu: “Hả?”
Cô kinh ngạc nhìn Túc Ninh, hỏi: “Vì sao anh lại nói như vậy?”
Túc Ninh: “Chỉ là trực giác, hắn rất giỏi trong việc bắt chước nét chữ của người khác. Thêm nữa đó là thời gian mà người làm hộ tịch giả của tổ chức mắc bạo bệnh qua đời, tay nghề của đồ đệ hắn lại không tốt nên hai ba năm qua có rất nhiều người gặp rắc rối. Lão môn chủ vẫn luôn tìm kiếm thích hợp thay thế vị trí này. Đại khái là vào mùa hè năm ngoái, tôi ngẫu nhiên nghe tin ông ấy tìm được một hạt giống tốt, tiếp đến thì tôi đã trở mặt với ông ấy. Sau đó, khoảng vài tháng thì Cốc Chi Tề chạy trốn đến đây.”
Chân Minh Châu: “Nếu vậy, thì Cốc Chi Tề đúng là bị tai bay vạ gió. Mà tôi lại nghe nói việc này có quan hệ với hoàng tử.”
Túc Ninh cười: “Có lẽ hoàng tử cũng tham gia vào việc này, hoặc có thể bọn họ chỉ lợi dụng em vợ của Nhị hoàng tử để thiết lập bẫy rập mà thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây