Túc Ninh nhanh chóng dẫn theo Cẩu Đản rời đi. Đương nhiên tự mình cậu nhóc vác một bao tải to rất là vất vả, thấy vậy Túc Ninh lạnh mặt giật lấy, nói: “Ngươi cầm cái này đi, mấy cái còn lại để ta ôm.”
May mắn là mưa không lớn, nên hai người đi đường cũng không gặp nhiều khó khăn.
“Đại ca, sau này ta còn có thể gặp lại huynh và tỷ tỷ xinh đẹp không?” Nghĩ đến việc này, trong lòng Cẩu Đản có chút khổ sở. Nhưng bọn họ nói về sau cậu không nên đến đây, những lời này cậu đều ghi tạc trong lòng.
Tuy Cẩu Đản chỉ là một cậu bé ăn mày không hiểu biết gì nhiều, nhưng vẫn hiểu được một việc - đó là không thể lấy oán trả ơn.
Đại ca nói gì cậu đều ghi nhớ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây