Cẩu Đản cười cười, cậu là một đứa ăn xin, nếu không thức thời thì đã sớm chết thẳng cẳng.
Chính vì thức thời nên cậu và tỷ tỷ mới có thể sống đến bây giờ.”
Cẩu Đản: “Đại ca cứ yên tâm, ta là người nghĩa khí, nói được nhất định sẽ làm được.”
Túc Ninh nhìn khuôn mặt tươi cười của cậu nhóc, không biết vì sao lại nghĩ đến bản thân mình khi còn bé, bèn nói: “Sáng mai trước khi rời đi, ta sẽ cho ngươi một ít bạc để ngươi tìm kế sinh nhai, đừng mãi đi khắp nơi xin cơm hay lừa gạt người khác, cẩn thận lại bị người ta bắt cóc.”
Cẩu Đản Nhi: “Hả???” Nghe những lời này cậu nhóc vô cùng kinh ngạc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây