“Vậy có phải tôi cũng nên đề phòng anh hay không?”
Túc Ninh: “Nên.”
Hắn khẽ rũ mắt, ngay sau đó thành khẩn nói: “Ai biết được tôi có ý đồ gì không? Nhỡ đâu tôi có một âm mưu to lớn hơn thì sao?”
Chân Minh Châu nhướng mày, cười nói: “Vậy anh có ý đồ gì? Chỉ là anh có ý đồ gì thì tôi cũng không sợ, người khác thì không biết nhưng chắc hẳn anh phải biết rõ tôi không chỉ có một mình, nên tôi không cần phải sợ gì cả.”
Túc Ninh: “Đúng là vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây