Chân Minh Châu nhướng mày: “Chỉ một tổ chức giang hồ lại phải huy động lực lượng hùng hậu như vậy sao.”
Bạch Viễn: “Đúng vậy. Có lẽ do tổng bộ của bọn họ ở kinh thành nên bên trên có phần kiêng kỵ. Hơn nữa, thông qua việc điều tra này còn có thể nhìn ra phản ứng của phe phái trong triều.”
Chân Minh Châu cười nhạt nhưng không nói nữa lời.
Bạch Viễn lại tiếp tục nói: “Đại hoàng tử thật vô dụng, đến bây giờ vẫn không điều tra được nguyên nhân sự việc nên liền muốn kéo người chịu tội thay, hai người đến đây lánh nạn là hai trong số những người bị liên lụy. Chỉ là Đại hoàng tử cũng không nghĩ trên đời này làm gì có chuyện đơn giản như vậy. Cũng không phải tùy tiện tìm một người thế mạng thì có thể giải quyết được vấn đề.”
Chân Minh Châu nhướng mày.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây