Chân Minh Châu lắc đầu, từ chối ý tốt của Vương thị, nói: “Vẫn nên để tôi mang qua đó, tôi thấy cô ấy có chút khẩn trương.”
Khi Chân Minh Châu chuẩn bị đi qua, Hoa Quyển cũng vừa tắm xong, cô ấy gội đầu hết mười lần tám lượt, không những vậy nước chảy xuống có màu đen ngòm, không biết đã dội đi bao nhiêu bụi bẩn trên người cô ấy.
Đến bản thân Hoa Quyển còn ghét bỏ chính mình.
Thứ dùng để gội đầu và tắm rửa đều rất thơm. Như hiện tại cô ấy đang vuốt tóc vẫn có thể ngửi được mùi hương như ẩn như hiện.
“Thịch thịch thịch.” Tiếng gõ cửa vang lên, Hoa Quyển lập tức ngẩng đầu, nói: “Mời vào.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây