“Thỉnh thoảng chuyển hàng hay gì đó cũng có thể đặt vào xe vận chuyển mà cô đã lắp đặt, như vậy rất tiện lợi. Mặt khác, Cốc Chi Tề cũng không thể ở lại nơi này suốt đời, có đúng không? Đây là chuyện không thể nào, hắn là một người đàn ông chẳng lẽ phải sống bám vào vợ sao? Ở chỗ chúng tôi rất tốt, và điều quan trọng nhất chính là thân phận của hắn không chê vào đâu được.”
Chân Minh Châu bật cười: “Vậy mọi người trực tiếp nói với hắn đi. Chuyện này không liên quan đến tôi.”
“Bà chủ, chúng tôi có thể ăn vài bát mì ăn liền nóng hổi không?” Trương Lực cười hỏi.
Chân Minh Châu gật đầu: “Đương nhiên là được rồi, tôi đều ở phòng khách. Chỉ là mọi người ăn mãi vẫn không thấy ngán sao.”
Không biết món mì ăn liền này có gì ngon mà bọn họ lại thích đến vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây