Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 305:

Chương Trước Chương Tiếp

Mọi người ở đây là đều là hàng xóm láng giềng hay thậm chí là họ hàng nên không thể hoàn toàn bỏ mặc họ. Ông không thể trơ mắt nhìn người khác đói chết, hạt giống để trồng trọt cho vụ sau có thể mượn tạm ở chỗ quan phủ, nhưng còn lương thực để ăn thì không ai quan tâm.

Vì thế ông đổi lương thực tinh trong nhà thành lương thực phụ, sau đó nói là “mượn được” rồi phát cho mọi người. Đương nhiên ông không nói tất cả những thứ này là của nhà mình, ít nhiều ông vẫn hiểu được đạo lý không thể để người khác biết được nhà mình có bao nhiêu của cải.

Hơn nữa, người xưa có câu [Bát gạo nuôi ân, đấu gạo nuôi thù], ông cũng không muốn cho không mọi người, vì thế liền mấy danh nghĩa “mượn tạm” của một gia đình giàu có.

*Bát gạo nuôi ân, đấu gạo nuôi thù: Ý muốn nói khi việc cho nhận trở thành thói quen thì nó sẽ trở thành một trách nhiệm không thể chối đẩy.

Có vay có trả là lẽ tự nhiên.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️