Thôn dân của Thạch gia thôn: “!!!”
“Chuyện này đã lan khắp quận huyện bên kia, lúc ấy vị quan lớn đó tức giận đến phát điên. Còn nói sẽ xem đứa bé của ân công như con trai mình, dạy nó đọc sách để sau này làm quan. Mà vị quan này thật sự rất có tiền, thuê phòng trọ đều trả bằng vàng nén. Nghe nói ông ấy đang có công vụ nên không thể ở lại đây lâu, vì thế vẫn chưa tìm đến mấy người nhà đó. Nhưng ông ấy cũng nói sau khi giải quyết xong công vụ nhất định sẽ trừng trị mấy người nhà đó. Hơn nữa vị quan đó còn nói, nhà mẹ đẻ của Thạch nương tử thấy chết không cứu, những điều học được trong sách vở đã bị chó ăn mất rồi, đến người nhà cũng không cứu giúp. Nếu người như vậy mà làm quan thì làm sao có thể giúp đỡ dân chúng, cũng chỉ là một tên quan hồ đồ không phân biệt thị phi. Chỉ cần ông ấy còn sống thì người nhà mẹ đẻ Thạch nương đừng mong sẽ thi đậu! Nếu may mắn thi đậu thì ông ấy sẽ khiến đường làm quan của họ trở nên trắc trở.”
“A!” Nghe đến đây, thôn dân của Thạch gia thôn vô cùng kinh ngạc, không nhịn được mà kêu lên, sắc mặt trắng hồng khó lường.
Đối với bọn họ thì chuyện này không hề nhỏ.
“Nhưng chuyện này thì có liên quan gì với mấy huyện phía nam kia?” Có người đến đây thăm người thân không biết được chuyện này có liên quan đến Thạch gia thôn, nên chỉ hỏi về vấn đề này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây