Cốc Chi Tề lắc đầu: “Sẽ không, Thạch gia và nhà mẹ đẻ Thạch nương tử đều là những người đến từ thôn nhỏ gần núi. Trong mắt những người như vậy thì huyện thừa như tôi đã được xem là quan lớn. Vì thế, khi nhắc đến đại quan thì rất khó biết được người đó là ai. Nếu bổ khoái hay huyện thừa đều được xem như người có chức quan thì trên dưới cả nước không phải có hơn vạn người hay sao, thậm chí là nhiều hơn nữa. Mặt khác, loại chuyện nhỏ này dù lan truyền rộng đến đâu thì cũng chỉ là mười dặm tám thôn quanh đây mà thôi.”
Chân Minh Châu suy nghĩ một chút, cảm thấy hình như đúng là như vậy.
Hơn nữa Túc triều cũng không giống với hiện đại, làm gì có chuyện thông tin được truyền đi nhanh chóng như bây giờ.
Cô nói: “Vậy thì cứ làm như ngài nói đi.”
Chân Minh Châu nhanh chóng quyết định sẽ làm theo cách Cốc Chi Tề nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây