Chân Minh Châu gật đầu: “Cũng được, chúng ta cũng có thể hỏi nhóm người Trương Lực một chút, dù sao bọn họ cũng đã ở trong rừng được một thời gian, hẳn là cũng hiểu biết được chút ít.”
Vu Thanh Hàn lắc đầu, nói: “Không cần thiết, biết quá nhiều ngược lại càng phức tạp hơn; chúng ta không cần bản đồ của toàn bộ Mãnh Hổ Lĩnh, chỉ cần bản đồ tuyến đường thôi. Hơn nữa, tôi thấy vận khí mấy người Trương Lực cũng như nhau thôi, người chỉ đông người chỉ tây, không chỉ không thể vẽ được rõ ràng mà còn rối loạn hơn.”
“Tăng nhân” quét rác Nguyên Tuấn tình cờ thu dọn đồ đạc đi đến: “…”
Tôi nghe được có người đang chê cười người mình, nhưng không cách nào phản bác lại.
Chân Minh Châu nghiêng đầu nhìn thấy Nguyên Tuấn, vẫy tay gọi: “A Cửu, đến ăn sáng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây