Chân Minh Châu nghiêm túc: “Nói chính xác cái cháu học là giám định, đánh giá văn vật và bảo tàng học. Hơn nữa, việc hiểu được giá trị của bình phong không liên quan đến chuyên ngành học. Hiện tại cháu vẫn chưa biết rõ cô ấy lợi hại như thế nào. Nếu như vô cùng lợi hại thì dì nghĩ xem, những tác phẩm của cô ấy đối với chúng ta còn không phải là bảo vật hay sao?”
Đây là món đồ mang tính đặc sắc của dân tộc, nên Chân Minh Châu cảm thấy tay nghề của Vương thị là vô giá.
Triệu Xuân Mai: “Dì không hiểu mấy thứ này, nhưng dì tin những gì cháu nói là đúng.”
Chân Minh Châu: “Dì thật sự tin tưởng cháu?”
Triệu Xuân Mai cười: “Đương nhiên tin tưởng, bởi vì cháu là Chân Minh Châu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây