Chân Minh Châu nghi hoặc: “Làm sao vậy?”
Vu Thanh Hàn dường như muốn xuyên qua màn hình để nhìn kỹ hơn dáng vẻ của Chân Minh Châu, hơn nửa ngày, anh cuối cùng cũng mở miệng: “Tôi cảm thấy làn da của cô ngày càng đẹp hơn.”
Chân Minh Châu đột nhiên đỏ bừng cả mặt, lẩm bẩm: “Anh có ý gì? Thật là phiền chán mà.”
Cô kéo quần áo, cũng may cô đang mặc bộ đồ ngủ làm bằng vải nhung màu san hô dày cộm nên không để lại cái gì. Nếu không cô lại càng khẩn trương hơn.
Chân Minh Châu nói một cách chính đáng: “Anh nhìn cái gì vậy? Nhìn đến nỗi phải trợn mắt há hốc mồm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây