Chân Minh Châu nói: “Chuyện này không quan trọng, quan trọng là…”
Cô nhìn những người đang ngồi trước mặt mình, nói: “Lát nữa mọi người dọn dẹp bàn ghế rồi rửa chén đũa giúp tôi nhé.”
Trương Lực không nói hai lời lập tức đồng ý.
Chân Minh Châu cảm thấy buồn cười.
Có lẽ lúc bắt đầu, Chân Minh Châu còn có chụt ngượng ngùng khi trao đổi với bọn họ, nhưng đến giờ thì đã rõ ràng nên cũng không cảm thấy có gì xấu hổ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây