Chính bản thân cô cũng cảm thấy quan phủ ở cổ đại đều không đáng tin cậy, không thể so sánh được với hiện đại.
Nhưng cô là người được tiếp nhận nền giáo dục tiên tiến, lại sinh ra ở một thời đại hoà bình; nếu mở miệng là “giết người” thì cô làm không được.
Không phải cô không ghét cái ác như kẻ thù, hay là do cô nhát gan; mà là bản năng nội tâm cô kháng cự.
Chân Minh Châu nhẹ giọng: “Để tôi suy nghĩ một chút. Bây giờ thì để tôi đỡ anh nằm xuống nghỉ ngơi.”
Sau khi đỡ đỡ Túc Ninh nằm xuống, cô nói: “Anh cố gắng dưỡng thương đi. Anh không thích xem [Tiếu ngạo giang hồ] đúng không? Tôi sẽ đổi phim khác cho anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây