Chân Minh Châu bừng tỉnh, lúc này mới nói: “Thật là một đứa bé ngoan mà.”
Đang nói chuyện thì Triệu Xuân Mai đi ra, trên mặt mang theo vài phần ý cười, nói: “Minh Châu đây là vừa từ thủ đô trở về sao? Đã ăn cơm tối chưa?”
Chân Minh Châu cười nói: “Cũng sắp mười giờ, đương nhiên cháu đã ăn rồi. Nếu lại ăn thì chính là bữa khuya nha. À cháu có một ít thức ăn ngon, để cháu chia cho mọi người một ít.”
Tiểu Thạch Đầu yên lặng nuốt nước miếng.
Triệu Xuân Mai mở miệng nói: “Cũng được, cháu vào đây đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây