Chân Minh Châu cười, gật đầu nói được.
Cô nói: “Tôi thấy sắc trời âm u, không biết trời có mưa hay không. Nhưng dù sao thì anh cũng gọi những người bên ngoài đi vào đây đi.”
Nguyên Tuấn kinh ngạc nhướng mày: “Cô không lo lắng?”
Chân Minh Châu cười nói: “Anh biết tôi lo lắng sao?
Nguyên Tuấn cũng khá trực tiếp: “Biết một chút, dù gì chúng ta cũng đã tiếp xúc với nhau được một thời gian.” Sau đó mỉm cười: “Nên tôi cũng khá hiểu cô, đúng không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây