Thật ra, thanh thiếu niên mười sau, mười bảy tuổi đều phải nghị thân, sau đó đính hôn, hầu hết đến mười tám tuổi đều sẽ thành thân. Nhưng ba năm qua cuộc sống quá khó khăn nên hiếm có nhà nào làm hỉ sự, khiến việc hôn nhân của bọn nhỏ bị chậm trễ.
Vốn dĩ con trai cả của Lý Đại Lang cũng muốn đi, nhưng bị mọi người cản lại. Dù sao trong nhà cũng không thể không có đàn ông. Hơn nữa hắn là cháu trai trưởng, đương nhiên phải ở lại.
“Chỉ là mọi người đi đã lâu như vậy… tối qua cũng không thấy trở về.” Vợ của Lý tiểu đệ còn trẻ, định lực kém nên rất sợ hãi.
“Im miệng.” Lý bà tử trách mắng: “Đừng nói mấy lời xui xẻo, bọn họ nhất định sẽ trở về.” Giọng bà trầm thấp nhưng rất kiên định, tựa như an ủi bản thân và mọi người, để bản thân thêm tin tưởng mọi việc sẽ trở nên tốt đẹp.
Cả nhà dần an tĩnh lại, bụng mấy đứa nhỏ đói meo phát ra âm thanh ùng ục. Nhà bọn họ đã sớm không còn lương thực, cũng may nhờ cô bọn họ là Lý Quế Hoa mang đến một ít gạo mới có thể nấu cháo ăn lót dạ. Thời điểm ăn cơm mọi người đều cảm thấy gạo kia thật thơm, uống vào cũng thật ngon.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây