Vu Thanh Hàn: “Mặt khác, hiện tại những người cô đã tiếp xúc đều không nghĩ cô là người bình thường, họ cảm thấy cô là thần tiên. Tôi nghĩ cô không thừa nhận, nhưng ít nhiều cũng sẽ khiến bọn họ hiểu lầm. Đôi khi, cô càng không nhận, thì bọn họ lại càng không dám làm bậy. Bọn họ đều có sự kính sợ đối với thần tiên, như vậy cũng sẽ có lợi hơn cho sự an toàn của cô.”
Chân Minh Châu liếc anh: “Vì thế anh nói mình là tượng đất.”
Vu Thanh Hàn cười cười, tiếp tục nói: “Mỗi ngày vẫn phải sắp xếp cho tên đầu trọc kia xới đất, nếu cô không tiện đi ra ngoài thì để A Cửu quan sát hắn, A Cửu cũng không thể ở đây ăn uống miễn phí mà không làm gì.”
Chân Minh Châu gật đầu: “Được.”
Vu Thanh Hàn thấy dáng vẻ nghiêm túc của cô, liền không nhịn được xoa nhẹ đầu cô một cái, cất giọng chân thành: “Về sau cô một mình phải cẩn thận.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây