Chu Thắng Hải nghe thấy câu nói này, đột nhiên nhớ đến một chuyện, sắc mặt lập tức trở nên khó coi: “Lúc chúng ta cải tạo nhà ma, có tìm thấy một phòng lưu trữ tài liệu trong bệnh viện bỏ hoang này, bên trong có ghi chép về một vụ tai nạn, nói là có một người phụ nữ cãi nhau với chồng vào ban đêm, tức giận uống thuốc trừ sâu, được đưa đến bệnh viện, không lâu sau thì qua đời. Lúc đó, người phụ trách cấp cứu là một bác sĩ khoa cấp cứu tên là Mã Chấn Hoa, ông ấy đã cố gắng hết sức nhưng vẫn không thể cứu sống người phụ nữ đó, khi ông ấy tuyên bố bệnh nhân đã tử vong thì người nhà của người phụ nữ quá khích đã đẩy bác sĩ Mã ngã xuống đất, sau đó lấy đinh và búa từ trong túi ra, trực tiếp đóng đinh vào giữa trán bác sĩ Mã.”
Nhớ đến bức ảnh trong hồ sơ, Chu Thắng Hải xoa xoa cánh tay: “Trong hồ sơ có ghi chép, cây đinh hoàn toàn ghim vào sọ, chỉ còn lại đầu đinh lộ ra ngoài, máu chảy ra nhuộm đỏ đầu đinh, nhìn từ xa giống như nốt ruồi.”
Mấy học sinh nghe mà ngây người, Vương Nhã Mộng càng nghe càng muốn khóc, cô bé nhớ lại chuyện mình vừa trải qua, chẳng khác nào ác mộng, cứ lặp đi lặp lại trong đầu, muốn quên cũng không quên được.
Đúng lúc tâm trạng Vương Nhã Mộng sắp sụp đổ thì Vương Thanh Tùng cũng đến, nhìn thấy cha, Vương Nhã Mộng òa khóc, nhào vào lòng cha: “Cha, con gặp ma rồi.”
Vương Thanh Tùng ngẩn người: “Con cũng nhìn thấy ông nội à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây