Triệu Hiểu Cương trợn trắng mắt: “Tôi cũng không phải là cố ý, hơn nữa chúng ta từ phòng bệnh số một rơi xuống mật đạo, sau đó tìm lối ra cũng không mất nhiều thời gian, chắc chắn cô ấy vẫn còn ở tầng một, lát nữa nhất định sẽ gặp được.”
Lời vừa dứt, Triệu Hiểu Cương nhìn thấy trên đất hình như có thứ gì đó, cậu ta cúi xuống nhìn, mới phát hiện đó là một chiếc ba lô. Triệu Hiểu Cương nhặt chiếc ba lô lên, hỏi hai bạn học bên cạnh: “Các cậu thấy quen không? Có phải là của nữ sinh lớp mình không?”
Sắc mặt Mạnh Gia Long lập tức thay đổi: “Đây là ba lô của Nhã Mộng.”
Lúc này, ba nam sinh cũng không còn tâm trí đâu mà sợ hãi nữa, bọn họ kiểm tra từng phòng bệnh một. Trong nhà ma này, phòng bệnh là bối cảnh cơ bản nhất, gần như mỗi phòng bệnh đều có “ma quỷ”, có phòng là do nhân viên đóng giả, có phòng là đạo cụ, bọn họ lợi dụng bầu không khí, khứu giác, điểm mù của thị giác và âm nhạc kỳ quái để tạo ra bầu không khí kinh dị, bất ngờ dọa người.
Người đến nhà ma chơi đều hiểu rõ, nhưng trong tình huống này, bọn họ vẫn bị dọa sợ. Nhân viên của nhà ma cũng căn cứ vào tình hình của du khách để điều chỉnh mức độ dọa nạt, ví dụ như ba chàng trai trẻ tuổi cùng đi vào như vậy, nhất định phải dọa cho bọn họ sợ chết khiếp!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây