Nghe thấy câu này, mẹ Tần Tư Nguyên sợ hãi nhảy dựng lên khỏi sofa: “Con trai, con cũng chết rồi sao?”
“Không chết, không chết!” Vân Hạc đạo trưởng vội vàng xua tay: “Năm đó đã hứa với hai người là Tư Nguyên theo ta sẽ bình an vô sự, nếu nó chết rồi thì chẳng phải là ta nuốt lời sao! Không phải con trai hai người quá lợi hại sao, địa phủ mới phá lệ tuyển dụng nó đấy.”
Nhìn Tần Tư Nguyên, Vân Hạc đạo trưởng tràn đầy tự hào: “Tư Nguyên là người duy nhất trong hàng nghìn năm qua giữ chức vụ ở địa phủ với thân phận người sống, bắt vô số lệ quỷ ác quỷ trốn đến dương gian, duy trì sự cân bằng và an toàn của âm dương hai giới. Công việc này tích đức vô lượng, đủ để nó phong hầu bái tướng mấy kiếp, thậm chí còn có thể leo lên đỉnh cao quyền lực.”
Tần Tư Nguyên quay đầu nhìn Giản Lạc Thư, trong mắt tràn đầy sự dịu dàng và yêu thương: “Những thứ này con đều không cần, con sẽ dùng công đức để đổi lấy thứ khác từ địa phủ…”
Giản Lạc Thư run lên, lập tức hiểu được ý của Tần Tư Nguyên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây