Mẹ Tần Tư Nguyên thở dài: “Chỉ là Vân Hạc đạo trưởng đã tiên du rồi, không được nhìn thấy hai đứa nhỏ ở bên nhau.”
Cha Tần Tư Nguyên im lặng một lúc, đặt tờ báo trên tay xuống: “Ngày mai đúng lúc là Tết Thanh minh, đợi anh bảo lão Vương mua một ít giấy tiền vàng mã về, lập một bài vị cho Vân Hạc đạo trưởng ở nhà. Sau khi gặp mặt hai đứa nhỏ, chúng ta sẽ dẫn Tư Nguyên và Lạc Thư đi thắp hương cho Vân Hạc đạo trưởng, để người cũng vui vẻ ở dưới suối vàng.”
Đốt giấy tiền vàng mã cho người ngoài ở nhà vốn là chuyện rất kiêng kỵ, nhưng Vân Hạc đạo trưởng đối với nhà họ Tần mà nói là ân trọng như núi, đừng nói là cúng bái vào Tết Thanh minh, cho dù là đặt bài vị trường sinh ở nhà, bọn họ cũng không có ý kiến gì.
Mười giờ rưỡi, ông nội Tần vẫn luôn đi vòng quanh phòng khách rốt cuộc cũng nhìn thấy xe của cháu trai, ông kích động chạy đến cửa, vừa định mở cửa lại dừng lại, chỉnh trang lại quần áo một cách nghiêm trang rồi ngồi trở lại sofa, vừa cầm tờ báo vừa hất cằm về phía con trai: “Đi mở cửa cho con trai con đi.”
Cha Tần Tư Nguyên cũng không thèm chê cười ông cụ già rồi mà còn sĩ diện, ngẩng đầu lên gọi to: “Bà xã, con trai về rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây